Photo by Benedykt Jerzy Dorys
Tadeusz Borowski sinh năm 1922 ở Zhytomyr, Liên Xô. Những bài thơ thời chiến và những truyện ngắn về trải nghiệm của ông ở Auschwitz và Dachau đã trở thành những tác phẩm kinh điển của nền văn chương Ba Lan. Ông tự sát ở Warsaw năm 1951.
Em biết đấy, càng ngày anh càng nghĩ
rằng mình phải quay lại.
Có lẽ anh sẽ gặp được em, và hạnh phúc?
Hạnh phúc là được buồn cùng nhau.
Anh nhìn qua cửa sổ trăng rọi
và lắng nghe.
Chẳng có gì. Một cơn gió lay động đâu đó. Lẻ loi
giữa những chiếc lá—mặt trăng.
Như một chiếc bánh xe vàng nó lăn
trên những chiếc lá gió cuộn.
Những mặt trăng như thế, chỉ nhạt hơn chút,
cũng chiếu trên bầu trời Wisła.
Ngay cả chòm Bắc Đẩu trên hành trình của nó
cũng dừng lại trên cây lúc nửa đêm,
như ở nhà. Nhưng tại sao lại ở đây?
Thật lòng, anh không biết.
Có gì ở đây? Khát khao và những đêm không ngủ
những con phố vô danh và vần thơ của ai đó.
Anh sống ở đây, chẳng là một ai cả:
một kẻ tha hương.
Anh nghĩ về em. Anh biết mình phải đi.
Có lẽ chúng ta có thể trở về với những gì đã qua
nhưng anh không biết tuổi trẻ sẽ thế nào,
hay em ở nơi đâu.
Nhưng anh mãi mãi là của em
hoặc là của không ai. Nghe này,
nghe này, em hãy đọc bài thơ này
nếu ở đâu đó em còn sống.
Tadeusz Borowski, “You know, I think more and more often,” Selected Poems, trans. Tadeusz Pióro with Larry Rafferty and Meryl Natchez (Hit & Run Press, 1990).
Copyright © 1990 by Tadeusz Borowski | Nguyễn Huy Hoàng dịch.