Thật ra đấy là sự dịu dàng của em làm tôi dừng lại.
Nhưng nếu họ kiểm soát được tình hình?
Trên một quảng trường trống những con chim bồ câu
Đã mệt mỏi với một nàng Anna nào đó
Và ngồi bệt xuống thở. Để có một bức tranh
Toàn cảnh, người ta nói. Và tất cả chạy nháo nhào
Khi chúng ta lại gần để nhìn xuống đài phun nước nơi phản chiếu
Một bầu trời của thế kỷ mười chín. Chúng ta nghĩ
Nó màu vàng ố, như trong một tấm ảnh cũ, nhưng nó
Màu xanh lá. Đấy là rêu, em nói, và quay đi như thể
Chẳng có gì hứa hẹn ở đây, bất chấp nụ cười
Của một đồng tiền xu dưới đáy. Nếu có một cánh diều
Mắc kẹt trên cây, chờ được lấy xuống, thì đời chúng ta đã
Hạnh phúc hơn. Như đôi khi tôi nhắm mắt lại và thấy
Một con công đang xòe đuôi trong bóng tối—không gì
Ngoài một con công đang xòe đuôi trong bóng tối.