Sylvia Plath sinh năm 1932 ở Boston, Massachusetts và theo học tại Smith College. Năm 1955 bà đến Đại học Cambridge theo một học bổng Fulbright, nơi bà gặp và sau này kết hôn với nhà thơ Ted Hughes. Bà xuất bản một tập thơ, The Colossus (1960), và một cuốn tiểu thuyết, The Bell Jar (1963), khi còn sống. Bà tự sát năm 1963 và được truy tặng giải Pulitzer cho thơ năm 1982.
Vô ích, vô ích, bây giờ, cầu xin Nhận ra đi!
Chẳng có gì để làm với một khoảnh trống đẹp như vậy ngoài vuốt mịn nó.
Tên, nhà, chìa khóa xe,
Cô vợ đồ chơi nhỏ—
Đã xóa bỏ, thở dài, thở dài.
Bốn đứa bé và một con gà trống!
Các y tá kích cỡ bằng những con giun và một bác sĩ tí hon
Đặt hắn vào.
Những diễn biến cũ
Lột khỏi da hắn.
Xuống cống với tất cả nó đi!
Ôm gối
Như người chị tóc đỏ hắn không bao giờ dám chạm,
Hắn mơ về một người mới—
Cằn cỗi, hết thảy đều cằn cỗi!
Và về một sắc màu khác.
Họ sẽ đi, đi, đi như nào, phong cảnh
Châm ngòi cho cặp mông chị em
Một cái đuôi sao chổi!
Và tiền, tinh dịch của tất cả.
Một y tá mang vào
Một thức uống lục, một thức màu lam.
Chúng trào lên ở hai bên hắn như những vì sao.
Hai thức uống bốc lửa và sủi bọt.
Ôi chị, mẹ, vợ,
Dòng Lethe ngọt ngào là đời tôi.
Tôi sẽ không bao giờ, không bao giờ, không bao giờ về nhà!
21 tháng 10, 1962
Sylvia Plath, “Amnesiac,” Winter Trees (Faber and Faber, 1971). This poem was first published in The New Yorker (August 3, 1963 Issue).
Copyright © 1962 by Sylvia Plath | Nguyễn Huy Hoàng dịch.