Woman with a Pink, early 1660s by Rembrandt
Linda Pastan (1932–) là nhà thơ người Mỹ. Bà được trao giải thơ Maurice English năm 1989 và giải thơ Ruth Lilly năm 2003, và là Poet Laureate của tiểu bang Maryland nhiệm kỳ 1991–1995.
Trong lớp luân lý học từ nhiều năm trước
giáo viên của chúng tôi hỏi câu hỏi này mỗi thu:
nếu có hỏa hoạn trong một viện bảo tàng
bạn sẽ cứu cái gì, một bức Rembrandt
hay một bà già dù sao cũng không còn nhiều
năm nữa? Bồn chồn trên những chiếc ghế cứng
chẳng mấy quan tâm đến những bức tranh hay tuổi già
năm này chúng tôi chọn mạng sống, năm sau chọn nghệ thuật
và luôn luôn một cách hời hợt. Có những lúc
người đàn bà mượn khuôn mặt bà tôi
rời khỏi căn bếp mọi khi của bà để lang thang
trong một bảo tàng hun hút gió, nửa tưởng tượng.
Một năm, cảm thấy thông minh, tôi trả lời
sao không để cho người đàn bà tự quyết định?
Linda, giáo viên sẽ báo cáo, trốn tránh
những gánh nặng của trách nhiệm.
Mùa thu năm nay trong một bảo tàng thật tôi đứng
trước một bức Rembrandt thật, một bà già,
hoặc gần như vậy, bản thân tôi. Những màu sắc
trong khung tranh này tối hơn mùa thu,
tối hơn thậm chí cả mùa đông—những sắc nâu của đất,
mặc dù các nguyên tố rạng rỡ nhất của đất cháy
xuyên qua tấm vải. Giờ tôi biết rằng đàn bà
và hội họa và mùa gần như là một
và tất cả nằm ngoài tầm cứu của những đứa trẻ.
Linda Pastan, “Ethics,” Waiting for My Life (W. W. Norton, 1981).
Copyright © 1981 by Linda Pastan | Nguyễn Huy Hoàng dịch.