Reclining Nude from the Back, 1917 by Amedeo Modigliani
Stephen Dunn (1939–) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 2001.
Cô đang nghĩ rằng đã đến lúc
để trần truồng một lần nữa, để cởi bỏ cái gì đó
vì một ai đó quan tâm đến cô
hơn đến nghệ thuật. Cô muốn được đối xử
bằng tay hơn bằng mắt,
muốn quần áo của mình bị kéo, bị xé,
bị ném xuống sàn nhà. Chuyện này đôi khi
làm cô vất vả trả tiền nhà.
Cô là một người mẫu khỏa thân chuyên nghiệp, giỏi
ngồi yên hàng giờ liền một lúc,
và tập làm những gì mà cô được bảo
trong một thế giới mà cô vừa là phụ nữ
vừa là đồ vật. Luôn luôn cô sẽ từ ham muốn trở về
với cái thế cân bằng của công việc, đã đời,
gần như rỗng túi, và thường với một nụ cười
mà người nghệ sĩ—bởi cô gái khỏa thân đã thuộc về
anh bây giờ—sẽ cố gắng làm ngơ, hoặc thay đổi.
Stephen Dunn, “The Melancholy of the Nude,” Whereas: Poems (W. W. Norton & Company, 2017). This poem was first published in The Paris Review (No. 210, Fall 2014 Issue).
Copyright © 2017 by Stephen Dunn | Nguyễn Huy Hoàng dịch.