John Ashbery, 1975 | Photo by Peter Hujar
John Ashbery (1927–2017) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải Yale Younger Poets năm 1956, giải thơ của Hiệp hội Nhà Phê bình Sách Quốc gia Mỹ năm 1975, giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 1976, giải Pulitzer cho thơ năm 1976, giải Bollingen năm 1984, huân chương Robert Frost năm 1995, giải thơ Griffin quốc tế năm 2008, và Huân chương Nhân văn Quốc gia năm 2011.
Nó được viết trong Sách của những phút khả dụng
Rằng mọi thứ đều có trung tâm ở trong sự sắp chết của mình,
Rằng mỗi thứ đều riêng biệt và trong mờ và
Đã chĩa mũi đi khỏi bãi cát trong một triệu triệu năm tới.
Sau đó chúng ta có thể làm bạn,
Nhận ra ở trong nhau những tiền lệ làm chúng ta thực sự mang tính xã hội.
Bạn có nghe thấy gió? Nó không sắp chết,
Nó đang hát, dệt một bài hát về tổng thống chào mừng sự tin tưởng,
Cái quá khứ trong mỗi chúng ta, cho đến khi quá nhiều ký ức trở thành một thiết chế,
Qua sức nặng tuyệt đối, sự bền bỉ của nó, không,
Không phải sự bền bỉ: điều đó làm cho nó có vẻ như một hành động chủ ý
Của thời đoạn, quá nhiều chủ ý cho hữu thể khéo léo này,
Giống như một thời đại từ chối kết thúc hoặc sinh ra lần nữa.
Chúng ta cần thêm đêm cho bầu trời, thêm xanh cho cái ánh sáng ngày
Tràn ngập những nhận xét của chúng ta trước khi chúng ta có thể tạo ra chúng
Lấy đi một chút của chúng ta mỗi lần
Để được gửi ở một nơi khác
Nơi có sự tham gia của chúng ta
Với cái cốt lõi đã mang lại quá nhiều sự nở hoa năm nay
Của những hoàng hôn khổng lồ và những cơn gió lớn
Làm bạn cảm thấy quá đơn giản
Giống như một hòn đảo gần bờ, một trong nhiều, mà không ai
Để ý, dù có một chức năng nhất định, dẫu là một chức năng trừu tượng
Được xây dựng để ngăn bạn khỏi bị kéo vào bờ.
John Ashbery, “Train Rising Out of the Sea,” As We Know (Viking Press, 1979).
Copyright © 1979 by John Ashbery | Nguyễn Huy Hoàng dịch.