Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

“Thông điệp của ông Cogito” – Zbigniew Herbert

Zbigniew Herbert

Photo by Aleksander Jałosiński/Forum

Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao nhiều giải thưởng văn học, trong đó có giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991. Ngoài thơ, ông cũng viết tiểu luận, một số vở kịch, và văn xuôi.

Thông điệp của ông Cogito

Hãy đi nơi những kẻ khác đã đi đến biên giới tối
để lấy bộ lông cừu vàng của hư vô phần thưởng cuối

hãy đi thẳng lưng giữa những kẻ quỳ gối
giữa những kẻ quay lưng giữa những kẻ đổ sụp xuống bụi

anh được cứu không phải để sống
anh có ít thời gian anh phải đưa ra một lời chứng

hãy can đảm khi lý trí phụ anh hãy can đảm
trong bản quyết toán cuối chỉ có điều đó là quan trọng

và hãy để Cơn Giận bất lực của anh như biển
bất cứ khi nào anh nghe thấy giọng của những kẻ bị sỉ nhục và đánh đập

đừng để em gái anh sự Khinh miệt rời xa anh
để đến với những kẻ chỉ điểm kẻ hành quyết kẻ hèn nhát – chúng sẽ thắng
chúng sẽ đến đám tang của anh và nhẹ nhõm ném xuống một cục đất
con bọ cánh cứng sẽ viết cho anh một tiểu sử hào nhoáng

và đừng tha thứ thật ra nó không nằm trong khả năng của anh
để tha thứ thay cho những kẻ bị phản bội lúc bình minh

nhưng hãy coi chừng niềm tự hào không cần thiết
hãy nhìn bộ mặt chú hề của anh trong gương
hãy nhắc lại: tôi đã được gọi – chẳng có ai tốt hơn hay sao

hãy cẩn thận với sự khô khan của trái tim hãy yêu mạch nước sáng
con chim với cái tên xa lạ và cây sồi mùa đông
ánh sáng trên một bức tường sự lộng lẫy của bầu trời
chúng không cần hơi thở ấm của anh
chúng ở đó để nói: sẽ chẳng ai an ủi anh

hãy cảnh giác – khi ánh sáng trên núi báo hiệu – hãy đứng dậy và đi
chừng nào máu còn xoay trong ngực ngôi sao tối của anh

hãy nhắc lại những câu thần chú xưa của nhân loại cổ tích và truyền thuyết
bởi như thế anh sẽ có cái tốt mà anh sẽ không có được
hãy nhắc lại những lời vĩ đại hãy nhắc lại một cách bướng bỉnh
như những người đi qua sa mạc và chết trên cát

và họ sẽ thưởng cho anh bằng những gì họ có trong tay
bằng cây roi của tiếng cười bằng giết người trên rác

hãy đi bởi chỉ như thế anh mới được chấp nhận vào vòng sọ lạnh
vào vòng của các vị tổ tiên: Gilgamesh Hector Roland
những hộ vệ của vương quốc vô biên và thành phố tro tàn

Hãy trung thành Hãy đi

Zbigniew Herbert, “The Envoy of Mr. Cogito,” Selected Poems of Zbigniew Herbert, trans. Bogdana and John Carpenter (Oxford University Press, 1977).

Copyright © 1973 by Zbigniew Herbert | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on April 27, 2020 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: