Paul Celan (1920–1970) là nhà thơ, dịch giả người Rumani. Viết chủ yếu bằng tiếng Đức, ông trở thành một trong những nhà thơ lớn nhất thời hậu Thế chiến thứ II của ngôn ngữ này.
Cồn lưỡi liềm, vô kể.
Trong bóng-gió, gấp một ngàn lần: em.
Em và cánh tay,
với nó trần truồng tôi mọc về phía em,
kẻ lạc.
Những tia. Chúng thổi chúng ta thành đống.
Chúng ta mang vẻ sáng, nỗi đau và cái tên.
Trắng,
cái cảm động với chúng ta,
không sức nặng,
cái chúng ta trao đổi.
Trắng và nhẹ:
hãy để nó lang thang.
Những khoảng cách, gần trăng, như chúng ta. Chúng dựng.
Chúng dựng vách đá, nơi
cái lang thang vỡ,
chúng dựng
tiếp:
với bọt-ánh-sáng và sóng phụt.
Cái lang thang, ra hiệu từ vách đá.
Những cái trán
nó ra hiệu lại gần,
những cái trán chúng ta được cho mượn,
vì sự phản chiếu.
Những cái trán.
Chúng ta lăn với chúng đằng đó.
Bờ-cát-trán.
Em ngủ chưa?
Ngủ đi.
Cối xay biển xoay
sáng-băng và không nghe thấy,
trong mắt chúng ta.
23 tháng 10, 1956 – 8 tháng 10, 1957
Paul Celan, “Weiß und Leicht,” Sprachgitter (S. Fischer Verlag, 1959).
Copyright © 1959 by Paul Celan | Nguyễn Huy Hoàng dịch.