Photo by Wojciech Karpiński
Czesław Miłosz (1911–2004) là nhà văn, nhà thơ, và dịch giả người Ba Lan. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1978 và giải Nobel văn chương năm 1980.
Không sống thì phải phép hơn. Sống thì không phải phép,
Anh ta nói, người sau nhiều năm trở về
Với thành phố tuổi trẻ của mình. Chẳng còn ai
Trong những người từng đi trên những con đường này.
Và bây giờ họ chẳng còn gì, ngoài đôi mắt của anh.
Loạng choạng, anh bước đi và nhìn, thay vì họ,
Lên ánh sáng họ đã yêu, lên tử đinh hương đã lại nở rộ.
Đôi chân anh, suy cho cùng, hoàn hảo
Hơn những đôi chân không tồn tại. Phổi hít vào
Như thường lệ với những người còn sống. Trái tim đập
Làm anh kinh ngạc với nhịp đập của nó, trong người anh
Máu họ chảy, động mạch anh nuôi họ bằng ôxy.
Anh cảm thấy bên trong mình gan họ, lá lách, ruột.
Tính nam và tính nữ, đã trôi qua, gặp nhau trong anh
Và mọi nỗi xấu hổ, mọi đau buồn, mọi tình yêu.
Nếu sự khai sáng có bao giờ mở ra trước chúng ta,
Anh ta nghĩ, thì đó là trong một khoảnh khắc thương xót
Khi những gì tách biệt họ khỏi tôi biến mất
Và những giọt mưa từ một chùm hoa tử đinh hương
Đổ xuống mặt tôi, và cô ta, và anh ta, cùng lúc.
Czesław Miłosz, “City of My Youth,” Facing the River, trans. author and Robert Hass (Ecco Press, 1995). This poem also appeared in The New Yorker (August 2, 1993 Issue).
Copyright © 1995 by Czesław Miłosz | Nguyễn Huy Hoàng dịch.