Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Những ngục tù được thắt chặt trong đêm,
Hàng ngàn người nằm thức trong đó,
Như chúng ta, cũng thế, nằm thức, em yêu,
Căng mình để nghe đằng sau sự yên tĩnh.
Cái sắc trắng mờ ở trên trần nhà
Của căn phòng tối chúng ta như một tấm chăn
Trải lên cái xác trong nhà xác lạnh băng.
Em có nghe thấy kẻ đào hầm?
Thật yếu ớt tiếng động hắn tạo ra
Nó có thể là nhịp tim em hoặc tôi
Trong bức tường này chúng ta tựa đầu vào.
Với mắt chúng ta bây giờ nhắm chặt
Như thể cai ngục đã dừng lại để nhòm
Vào qua một vết nứt nhỏ trên cửa.
Charles Simic, “To the One Tunnelling,” The Voice at 3:00 A.M. (Houghton Mifflin Harcourt, 2006). This poem was first published in The New Yorker (January 15, 2001 Issue).
Copyright © 2006 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.