Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

“Biển đen” – Mark Strand

the sea john virtue

The Sea, No. 10, 2011–2013 by John Virtue

Mark Strand (1934–2014) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải thơ Rebekah Johnson Bobbitt năm 1992, giải thơ Bollingen năm 1993, giải Pulitzer cho thơ năm 1999, và giải Wallace Stevens năm 2004, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ từ năm 1990 đến năm 1991.

Biển đen

Một đêm trong trong khi những người khác ngủ, tôi leo
cầu thang lên trên mái nhà và dưới một bầu trời
lác đác sao tôi nhìn chằm chằm ra biển, sự trải rộng của nó,
những cái mào cuồn cuộn của nó bị gió cào đi, trở thành
như những mảnh ren tung lên trong không khí. Tôi đứng giữa đêm
dài, vi vu, chờ đợi một điều gì, một dấu hiệu, sự tiến đến
của một ánh sáng xa, và tôi tưởng tượng người đến gần hơn,
những ngọn sóng đen của mái tóc người xen lẫn với biển,
và bóng tối trở thành ham muốn, và ham muốn trở thành ánh sáng đến.
Sự gần gũi, sự ấm áp nhất thời của người khi tôi đứng
trên độ cao cô đơn ấy, nhìn những làn sóng chậm của biển
ập vào bờ và trong chốc lát biến thành thủy tinh và biến mất…
Vì sao tôi lại tin người sẽ bước ra từ hư không? Vì sao với tất cả
những gì mà thế giới mang lại, người sẽ đến chỉ vì tôi ở đây?

Mark Strand, “Black Sea,” Man and Camel: Poems (Knopf, 2006). This poem was first published in The New Yorker (April 7, 2003 Issue).

Copyright © 2006 by Mark Strand | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on June 8, 2020 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: