Wisława Szymborska (1923–2012) là nhà thơ người Ba Lan. Bà được trao giải Goethe năm 1991, giải Nobel văn chương năm 1996, và Huân chương Đại bàng Trắng của Ba Lan năm 2011.
Tình yêu đích thực. Nó bình thường,
nó nghiêm túc, thực dụng?
Thế giới được gì từ hai kẻ
tồn tại trong một thế giới riêng?
Được tôn lên một bục mà chẳng có công trạng gì,
được lấy ngẫu nhiên từ hàng triệu người, nhưng tin chắc
là nó phải như thế—phần thưởng cho cái gì?
Chẳng cái gì.
Ánh sáng rọi xuống từ hư không.
Sao xuống hai người này mà không phải người khác?
Nó chẳng xúc phạm công lý hay sao? Đúng thế.
Nó chẳng phá vỡ các nguyên tắc được dựng nên cẩn thận,
và xô đạo đức khỏi đỉnh cao? Phải, cả hai.
Hãy nhìn cặp đôi hạnh phúc.
Họ chẳng giấu đi được ít nhất hay sao,
giả một chút buồn bã cho bạn bè đỡ tủi?
Nghe họ cười—là một sự xúc phạm.
Ngôn ngữ họ dùng—rõ ràng một cách lừa dối.
Và những lễ kỷ niệm nho nhỏ, các nghi thức của họ,
những thói quen tỉ mẩn với nhau—
đó rõ ràng là một âm mưu sau lưng loài người!
Khó mà đoán mọi chuyện sẽ đi đến đâu
nếu người ta bắt đầu làm theo họ.
Tôn giáo và thơ biết tựa mình vào đâu?
Cái gì được nhớ? Cái gì bị bỏ?
Còn ai muốn ở trong giới hạn nữa?
Tình yêu đích thực. Nó có thật là cần thiết không?
Sự khôn ngoan, lương tri bảo hãy lờ nó đi im lặng,
như một vụ bê bối trong những cõi cao nhất của Đời.
Những đứa trẻ tuyệt vời vẫn sinh ra mà không cần nó giúp.
Cả triệu năm nó cũng không sống chật trái đất,
nó đến rất hiếm khi.
Cứ để những kẻ không bao giờ thấy tình yêu đích thực
nói chẳng bao giờ có chuyện đó đâu.
Với niềm tin ấy, họ sẽ sống và chết dễ dàng hơn.
Wisława Szymborska, “True Love,” View with a Grain of Sand: Selected Poems, trans. Stanisław Barańczak and Clare Cavanagh (Harcourt, Brace and Company, 1995).
Copyright © 1972 by Wisława Szymborska | Nguyễn Huy Hoàng dịch.