Czesław Miłosz (1911–2004) là nhà văn, nhà thơ, và dịch giả người Ba Lan. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1978 và giải Nobel văn chương năm 1980.
Anh làm gì ở đây, hả nhà thơ, trên những tàn tích
Của Nhà thờ thánh John, vào ngày
Xuân ấm áp này?
Anh nghĩ gì ở đây, nơi gió
Thổi từ dòng Wisła
Vãi những bụi gạch đỏ?
Anh đã thề sẽ không bao giờ làm
Một kẻ khóc thương chuyên nghiệp.
Anh đã thề sẽ không bao giờ chạm vào
Những vết thương sâu của dân tộc mình
Để không biến chúng thành thánh thiện
Bằng sự thánh thiện bị nguyền rủa, theo đuổi
Hậu thế trong nhiều thế kỷ nữa.
Nhưng tiếng khóc than của Antigone
Khi đi tìm anh trai
Thì quả thật nằm ngoài
Sức chịu đựng. Và trái tim
Là một hòn đá trong đó kẹt lại,
Như một con côn trùng, tình yêu tối
Của một vùng đất bất hạnh nhất.
Tôi không muốn yêu như thế.
Đấy không phải là ý định của tôi.
Tôi không muốn thương hại như thế.
Đấy không phải là ý định của tôi.
Bút tôi nhẹ
Hơn lông chim ruồi. Gánh nặng này
Quá sức nó mang.
Làm sao tôi có thể sống ở đất nước này
Nơi chân đạp lên xương
Không được chôn của những người thân thuộc?
Tôi nghe giọng nói, thấy những nụ cười. Tôi không
Viết được gì hết; năm bàn tay
Nắm lấy bút tôi và ra lệnh cho tôi viết
Câu chuyện về cuộc sống và cái chết của họ.
Có phải tôi sinh ra để trở thành
Một kẻ khóc thương chuyên nghiệp?
Tôi muốn hát về những lễ hội,
Khoảnh rừng xanh mà Shakespeare
Thường dẫn tôi vào. Hãy để lại
Cho các nhà thơ một khoảnh khắc hạnh phúc,
Kẻo thế giới của người sẽ tiêu tùng.
Thật điên rồ, sống không có niềm vui
Và lặp lại với những người đã chết
Mà phần của họ là làm niềm hân hoan
Của hành động trong ý nghĩ và thân xác, ca hát, hội hè,
Chỉ hai từ được cứu rỗi:
Sự thật và công lý.
Warsaw, 1945
Czesław Miłosz, “In Warsaw,” trans. author, Robert Hass and Madeline Levine in Miłosz, The Collected Poems 1931-1987 (Ecco Press, 1988).
Copyright © 1988 by Czesław Miłosz | Nguyễn Huy Hoàng dịch.