Li-Young Lee (1957–) là nhà thơ người Mỹ gốc Trung Quốc. Là chắt ngoại của Viên Thế Khải và con trai một bác sĩ riêng của Mao Trạch Đông, ông sinh ra ở Jakarta, nơi cha mẹ ông sống lưu vong trước khi định cư ở Hoa Kỳ. Ông được trao giải Whiting cho thơ năm 1988, giải thơ Lamont năm 1990, giải văn chương Lannan năm 1995, và giải William Carlos Williams năm 2002.
Khi tôi ngả đầu vào lòng mẹ
tôi nghĩ về cách mà ngày che giấu những vì sao,
giống như tôi từng nằm ẩn mình, đợi
trong tiếng cười của mẹ. Và tôi nhớ
cách bà cõng tôi trên lưng
giữa nhà và trường mẫu giáo,
một lần mỗi sáng và một lần mỗi chiều.
Tôi không biết mẹ tôi nghĩ gì.
Khi con trai tôi ngả đầu vào lòng, tôi băn khoăn:
Liệu những nụ hôn có ngăn được những lo lắng của cha nó
khỏi trở thành của nó? Tôi nghĩ, Chúa ơi, và nhớ
có những vì sao chúng ta còn chưa nghe thấy:
Chúng còn đường dài để đi. Amen,
tôi nghĩ, và tôi thấy gần như được an ủi.
Tôi không biết con tôi nghĩ gì.
Giữa hai cái không biết, tôi sống đời mình.
Giữa những hy vọng của mẹ tôi, lâu đời hơn tôi
bằng cách đến trước tôi, với những ước muốn của con tôi, lâu đời hơn tôi
bằng cách sống lâu hơn tôi. Và thế thì như thế nào?
Nó có phải là một cánh cửa, với tạm biệt ở cả hai phía?
Là một ô cửa sổ, với vĩnh cửu ở cả hai bên?
Phải, và một khúc hát nhỏ ở giữa hai sự an nghỉ.
Li-Young Lee, “The Hammock,” Book of My Nights (BOA Editions, 2001).
Copyright © 2001 by Li-Young Lee | Nguyễn Huy Hoàng dịch.