Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

“Kẻ bắt chước những bức tường trống” – Charles Simic

Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.

Kẻ bắt chước những bức tường trống

Ngay khi còn bé mi đã tìm cách tàng hình.
Khi đến giờ ăn tối,
Mi đi trốn dưới gầm giường
Và để họ tìm mi mọi nơi.

Ở trường mi thích tẩy
Hơn là thích bút chì.
Các căn phòng trống lúc chạng vạng có ý nghĩa với mi
Hơn là đi xem phim.

Cô gái mi hẹn đã đợi mi trong công viên,
Trong khi mi ngồi trong bếp
Cắt đầu và cổ
Mi khỏi những bức ảnh cũ của cả nhà,

Một lần nữa cho mi dáng vẻ
Mi đã có những buổi tối đầy tuyết,
Về nhà với bố mẹ mi
Tóc và lông mày mi trắng toát.

Charles Simic, “Impersonator of Blank Walls,” That Little Something (Houghton Mifflin Harcourt, 2008). This poem was first published in The New Yorker (November 21, 2005 Issue).

Copyright © 2008 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on August 9, 2020 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: