Derek Walcott (1930–2017) là nhà thơ và nhà soạn kịch người Saint Lucia. Ông được trao Huân chương Vàng của Nữ hoàng Anh cho Thơ năm 1988, giải Nobel văn chương năm 1992, giải thơ T. S. Eliot năm 2011, và giải công nhận trọn đời của giải thơ Griffin năm 2015.
Thật nhiều mưa, thật nhiều sự sống như bầu trời phình to
của tháng Tám tối. Em gái tôi, mặt trời,
cuộn mình trong căn phòng vàng và sẽ không ló dạng.
Mọi thứ đi vào địa ngục; rặng núi bốc khói
như một cái ấm, những dòng sông chảy tràn; song
nàng sẽ không bước dậy và tắt cơn mưa.
Nàng đang ở trong phòng, mân mê những món đồ cũ,
những bài thơ của tôi, lật album của nàng. Ngay cả khi sấm rơi
như một vụ vỡ bát xuống từ bầu trời,
nàng cũng không ló dạng.
Người không biết tôi yêu người nhưng vô vọng
với việc sửa cơn mưa? Nhưng tôi đang học dần dần
cách yêu những ngày tăm tối, những ngọn đồi bốc khói,
không khí với những con muỗi ngồi lê đôi mách,
và cách nhấm nháp liều thuốc đắng,
để khi người xuất hiện, em gái của tôi,
rẽ những hạt cườm mưa,
với vầng trán hoa và đôi mắt tha thứ,
tất cả sẽ không còn như trước, mà sẽ chân thật
(người thấy đấy họ không để tôi yêu
như là tôi muốn), em gái tôi ơi, bởi vì khi ấy
tôi đã biết yêu những ngày đen tối như những ngày tươi sáng,
cơn mưa đen, những ngọn đồi trắng, khi một thời
tôi chỉ yêu niềm hạnh phúc của tôi và người.
Derek Walcott, “Dark August,” Sea Grapes (Farrar, Straus and Giroux, 1976).
Copyright © 1976 by Derek Walcott | Nguyễn Huy Hoàng dịch.