Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Bà nội ta đã đoán trước sự kết thúc
Các đế chế của các người, Ôi lũ ngốc!
Bà đang ủi. Đài đang bật.
Đất rung chuyển dưới chân chúng tôi.
Một anh hùng của các người đang phát biểu.
“Quái vật,” bà gọi hắn.
Có tiếng hò reo và tiếng súng chào tên quái vật.
“Ta có thể giết hắn bằng tay không,”
Bà thông báo với tôi.
Chẳng cần phải vậy. Bọn họ đều
Sắp đi đời nhà ma.
“Đừng có mà bép xép với ai.”
Bà cảnh cáo tôi.
Và nhéo tai tôi để chắc chắn tôi hiểu.
Charles Simic, “Empires,” A Wedding in Hell (Houghton Mifflin Harcourt, 1994). This poem was first published in The New Yorker (April 30, 1990 Issue).
Copyright © 1994 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.