Louise Glück (1943–) là nhà thơ người Mỹ. Bà được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1993, giải văn chương Lannan cho thơ năm 1999, giải Bollingen năm 2001, giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 2014, và giải Nobel văn chương năm 2020. Bà được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2003–2004, và được trao Huân chương Nhân văn Quốc gia năm 2015.
Khi Odysseus rốt cuộc đã trở về
Ithaca mà không ai nhận ra và giết chết
những kẻ cầu hôn họp bầy trong phòng khánh tiết,
rất khéo chàng ra hiệu cho Telemachus
rời đi: như chàng đứng hai mươi năm trước,
giờ chàng đứng trước Penelope.
Trên sàn cung điện, những dải nắng rộng đang chuyển
từ vàng sang đỏ. Chàng kể cho nàng
không gì về những năm ấy, chọn nói thay vào đó
chỉ riêng về những thứ nhỏ, như
thói quen của một người đàn ông và đàn bà bên nhau đã lâu:
khi đã thấy chàng là ai, nàng sẽ biết chàng đã làm gì.
Và trong khi nói, ah,
dịu dàng chàng chạm vào cẳng tay nàng.
Louise Glück, “Reunion,” Meadowlands (Ecco Press, 1996).
Copyright © 1996 by Louise Glück | Nguyễn Huy Hoàng dịch.
Xin cho biết bạn dịch bài thơ “Đoàn tụ” của Louise Glück – nguyên bản tiếng Anh từ nguồn nào ?