Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Suỵt, suỵt, suỵt,
Đấy là cái tuyết nói
Với cánh rừng yên tĩnh,
Khi màn đêm buông.
Cái gì đó bức bối,
Không thể đợi,
Trên một con đường chẳng đi đến đâu,
Nơi tôi thấy mình
Bị những bông tuyết kia vượt qua
Với rất nhiều tâm sự.
Những cành cây trơ trọi vểnh tai—
Chúa vĩ đại!
Chúng đã nói gì?
Chúng đã nói gì?
Tôi đi nài
Từng cái cây, bụi rậm.
Charles Simic, “The Secret Doctrine,” The Voice at 3:00 A.M. (Houghton Mifflin Harcourt, 2006). This poem was first published in The New Yorker (January 15, 2001 Issue).
Copyright © 2006 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.