Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao nhiều giải thưởng văn học, trong đó có giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991. Ngoài thơ, ông cũng viết tiểu luận, một số vở kịch, và văn xuôi.
Trước kia
chúng ta biết được từ lịch sử
là nó rời khỏi cơ thể
khi trái tim ngừng đập
với hơi thở cuối cùng
nó lặng lẽ bước đi
đến những đồng cỏ xanh màu trời
linh hồn ông Cogito
cư xử kiểu khác
trong đời ông nó đã rời cơ thể
không một lời tạm biệt
nhiều tháng năm nó sống
trên những lục địa khác
ngoài những đường biên giới
của ông Cogito
khó mà có địa chỉ của nó
nó không báo tin về bản thân
tránh tiếp xúc
không viết thư
không ai biết khi nào nó trở lại
có thể nó đã ra đi mãi mãi
ông Cogito cố gắng vượt qua
cảm giác ghen tuông thấp hèn
ông nghĩ tốt về linh hồn mình
nghĩ về nó với sự dịu dàng
nhất định là nó còn phải sống
trong các cơ thể khác nữa
có quá ít linh hồn
cho toàn nhân loại
ông Cogito chấp nhận số phận
không còn cách nào khác
ông thậm chí còn định nói
– linh hồn tôi là của riêng tôi –
ông nghĩ trìu mến về linh hồn mình
nghĩ về nó với sự dịu dàng
bởi vậy khi nó xuất hiện
một cách bất ngờ
ông không chào đón nó bằng lời
– thật tốt là mày quay lại
ông chỉ nhìn từ một góc nghiêng
khi nó ngồi trước gương
chải mái tóc
rối bù và bạc
Zbigniew Herbert, “Mr. Cogito’s Soul,” Report from the Besieged City and Other Poems, trans. John and Bogdana Carpenter (Ecco Press, 1985).
Copyright © 1983 by Zbigniew Herbert | Nguyễn Huy Hoàng dịch.