Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Đến lúc lên năm,
Tôi đã đánh hàng trăm trận đánh,
Giết hàng ngàn người
Và chịu nhiều vết thương
Chỉ để lại vùng lên và chiến đấu.
Sau trận đánh bom, bầu trời đầy
Than cháy và chim bay.
Mẹ nắm lấy tay
Và dẫn tôi vào khu vườn
Anh đào đã ra hoa.
Có một con mèo đang tự chải chuốt
Mà tôi muốn kéo đuôi,
Nhưng tôi tha cho nó một lúc,
Vì còn bận quơ ruồi
Bằng một thanh kiếm bằng bìa cứng.
Tôi chỉ cần một con ngựa để cưỡi,
Như con bị buộc vào cỗ xe tang,
Bên ngoài một đống đổ nát,
Cúi đầu xuống đợi
Họ chất xong quan tài.
Charles Simic, “Old Soldier,” Master of Disguises (Houghton Mifflin Harcourt, 2010). This poem was first published, in a different form, in The New Yorker (December 20, 2004 Issue).
Copyright © 2010 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.