Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

“Cambridge” – Jorge Luis Borges

Jorge Luis Borges (1899–1986) là một nhà văn và nhà thơ người Argentina, một nhân vật chủ chốt trong nền văn chương tiếng Tây Ban Nha với những tác phẩm đã trở thành điển phạm của châu Mỹ Latin trong thế kỷ XX. Sách của ông bắt đầu được dịch và xuất bản rộng rãi ở Mỹ và châu Âu sau khi ông được trao giải Prix International cùng Samuel Beckett năm 1961. Danh tiếng quốc tế của ông cũng được củng cố bởi các giải de Cervantes năm 1969 và giải Jerusalem năm 1971, bên cạnh sự bùng nổ của các nhà văn Mỹ Latin thuộc thế hệ sau trong những năm 1960 và 1970.

Cambridge

New England và buổi sáng.
Tôi rẽ vào Craigie.
Tôi nghĩ (cái tôi đã nghĩ)
rằng Craigie là một cái tên Scotland
và từ crag có nguồn gốc Celtic.
Tôi nghĩ (cái tôi đã nghĩ)
rằng trong mùa đông này là những mùa đông xưa
của những người đã viết
rằng đường chúng ta đã được định trước
và chúng ta vốn thuộc về Tình yêu hoặc Lửa.
Tuyết, buổi sáng và các bức tường đỏ
có thể là các hình thức của hạnh phúc,
song tôi đến từ các thành phố khác
nơi màu sắc nhợt nhạt
và một người đàn bà, lúc chiều muộn,
sẽ tưới cây trong sân.
Tôi ngước mắt lên và lạc mất chúng trong màu xanh thăm thẳm.
Xa hơn là những cái cây của Longfellow
và dòng sông ngủ không dứt.
Không ai trên phố, song hôm nay không phải Chủ nhật.
Không phải thứ Hai,
thứ cho chúng ta ảo tưởng về sự bắt đầu.
Không phải thứ Ba,
thứ mà hành tinh đỏ trị vì.
Không phải thứ Tư,
thứ của vị thần của các mê cung
mà ở phương Bắc là Odin.
Không phải thứ Năm,
thứ đã chịu an phận trước Chủ nhật.
Không phải thứ Sáu,
thứ cai quản bởi vị thần trong rừng
dệt thân xác những kẻ yêu nhau.
Không phải thứ Bảy.
Nó không nằm trong thời gian nối tiếp
mà trong những cõi ma của ký ức.
Như trong mơ,
sau những cánh cửa cao không gì,
không cả sự trống rỗng.
Như trong mơ,
sau gương mặt nhìn vào chúng ta không ai.
Có mặt trước mà không có mặt sau,
đồng xu chỉ một mặt, các thứ.
Những ít ỏi này là của cải
mà thời gian vội vã bỏ lại cho chúng ta.
Chúng ta là ký ức của chính mình,
chúng ta là bảo tàng hão của các dáng hình biến đổi,
là đống gương vỡ này.

Jorge Luis Borges, “Cambridge,” Elogio de la sombra (Emecé Editores, 1969).

Copyright © 1968 by Jorge Luis Borges | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on November 25, 2020 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: