John Ashbery (1927–2017) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải Yale Younger Poets năm 1956, giải thơ của Hiệp hội Nhà Phê bình Sách Quốc gia Mỹ năm 1975, giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 1976, giải Pulitzer cho thơ năm 1976, giải Bollingen năm 1984, huân chương Robert Frost năm 1995, giải thơ Griffin quốc tế năm 2008, và Huân chương Nhân văn Quốc gia năm 2011.
Sau mười năm, ngọn đèn của tôi
hết hạn. Thoạt đầu tôi nghĩ
sẽ không còn cái này nữa.
Ở cửa hàng tiện lợi của mùa xuân
tôi gặp một người quen một người tôi yêu
bên kệ đồ sữa. Tất cả ruy băng tách ra
trên một bức màn âm nhạc, ở trong
các con đười ươi không biết đánh bạc lấy tất,
và kẻ thù tua rua đã được chuyển đi.
Trên một góc một làn khói ca rô
dọa các thú vui đơn thuần đi. Chúng tôi
rất hợp nhau—như
“những ngôi nhà cháy,” tôi tin cách nói
là vậy. Ở giữa kỳ tôi nhận được phép
để đi xuống thành phố. Ở đó,
trong hỗn loạn và ít gì khác, tình yêu của tôi
đợi. Mọi chuyện quá hạnh phúc để không
nhận lấy, một sự lãng mạn thanh tẩy
lớn của lũ mèo con trong giỏ.
Và với đó chúng tôi được yêu cầu phải sạch,
rửa những bàn tay đá và vỏ sò của mình—
áp phích của tôi dán ở khắp nơi.
Khi hai người gặp nhau, các nếp gấp có thể rơi
nơi chúng có thể. Lá nói rằng nó O.K.
John Ashbery, “The Love Scenes,” And the Stars Were Shining (Farrar, Straus and Giroux, 1994).
Copyright © 1994 by John Ashbery | Nguyễn Huy Hoàng dịch.