Paul Celan (1920–1970) là nhà thơ, dịch giả người Rumani. Viết chủ yếu bằng tiếng Đức, ông trở thành một trong những nhà thơ lớn nhất thời hậu Thế chiến thứ II của ngôn ngữ này.
Như vậy tôi ném em vào tháp và nói một lời với những cây tùng,
từ đó nhảy ra một ngọn lửa, nó đo một chiếc váy cho em, váy cưới của em:
Sáng là đêm,
sáng là đêm phát minh ra những trái tim cho chúng ta,
sáng là đêm!
Nó tỏa sáng xa trên biển,
nó đánh thức những trăng trong các eo và đặt chúng lên những bàn tung bọt,
nó rửa chúng sạch thời gian cho tôi:
Bạc đã chết, hãy sống lại, hãy làm bát và tô như vỏ sò!
Cái bàn lắc lên giờ và xuống giờ:
gió đổ đầy những cốc,
biển cuộn dọc thức ăn:
mắt lang thang, tai dông,
con cá và con rắn –
Cái bàn lắc ra đêm và vào đêm:
và trên tôi phấp phới lá cờ của các dân tộc,
và cạnh tôi người ta chèo quan tài lên bờ,
và dưới tôi nó trời và nó sao như ở nhà quanh ngày thánh Gioan!
Và tôi nhìn qua nhìn vào em:
Lửa-được-nắng:
Hãy nghĩ về lúc đêm cùng ta leo núi,
hãy nghĩ về lúc,
nghĩ, rằng tôi đã là cái tôi là:
một bậc thầy của ngục tù và tháp,
một hơi thở trong những cây tùng, một kẻ say sưa ở biển,
một từ mà em cháy xuống nó.
Paris, tháng 9, 1951
Paul Celan, “Wasser und Feuer,” Mohn und Gedächtnis (Deutsche Verlags-Anstalt, 1952).
Copyright © 1952 by Paul Celan | Nguyễn Huy Hoàng dịch.