Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Người nhóm lò
Thức dậy trong bóng tối.
Sắt lạnh cóng với bàn tay
Mò mẫm mở ống khói,
Bàn tay sẽ rút lại
Trước tiếng gầm của gió bên ngoài.
Cái củi không còn mùi của củi;
Cái củi mùi của chuột và mèo—
Và những que diêm luôn luôn ồn ào
Trong tĩnh lặng băng giá.
Nó lóe lên bạn sẽ thấy bà ta ngồi xổm;
Hốc hác, mắt mở trừng;
Môi mấp máy những tít báo đậm
Đang rụi đi trong lửa.
Charles Simic, “February,” Austerities (George Braziller, 1982). This poem was first published in The New Yorker (February 9, 1981 Issue).
Copyright © 1982 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.