Czesław Miłosz (1911–2004) là nhà văn, nhà thơ, và dịch giả người Ba Lan. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1978 và giải Nobel văn chương năm 1980.
Nếu tôi ở vị trí của các nhà thơ trẻ
(một chốn cao, bất kể thế hệ họ nghĩ gì),
tôi sẽ không nói trái đất là giấc mơ của một kẻ điên,
một cổ tích ngớ ngẩn đầy la hét và giận dữ.
Đúng thế, tôi đã chưa bao giờ nhìn thấy chiến thắng của công lý.
Miệng những người vô tội không đòi hỏi gì.
Và ai biết liệu tên hề trên ngôi,
chén rượu trong tay, rống lên rằng Chúa ủng hộ hắn ta
bởi hắn đã đầu độc, tàn sát, làm mờ mắt nhiều người,
sẽ không làm cảm động người ngoài: ông ấy thật hiền lành.
Chúa không nhân lên cừu và lạc đà cho kẻ nhân đức
và chẳng bớt gì cho tội giết người và khai man.
Ngài trốn đã quá lâu nên người ta quên mất
cách ngài hiển lộ trong bụi cây cháy
và trong lồng ngực một chàng trai Do Thái
sẵn sàng chịu khổ cho tất cả những người đã và sẽ tồn tại.
Không chắc liệu Ananke có đợi đến giờ của mình
để trả lại cái phải trả cho sự thiếu thước đo và tự hào.
Con người có xu hướng hiểu
hắn ta sống chỉ là nhờ ân sủng của những kẻ quyền năng.
Vậy cứ để hắn bận rộn uống cà phê, bắt bướm.
Ai quan tâm đến nền Cộng hòa, tay phải sẽ bị chặt.
Song trái đất xứng đáng với một chút, một chút ít tình cảm.
Không phải tôi quá coi trọng sự an ủi của tự nhiên,
và các hoa văn ba rốc, mặt trăng, những đám mây mẩy
(dẫu nó thật đẹp khi anh đào dại nở trên bờ Wilia).
Không, tôi thậm chí sẽ khuyên cách hơn xa nữa khỏi tự nhiên,
khỏi những hình ảnh nhất nhất của không gian vô tận,
của thời gian vô tận, khỏi những con ốc bị đầu độc
trên con đường trong vườn, như các đạo quân của chúng ta.
Có quá nhiều cái chết, và do đó tình cảm
với những cái bím tóc, những váy màu sặc sỡ trong gió,
với những con thuyền giấy không bền hơn chúng ta…
Montgeron, 1959
Czesław Miłosz, “Counsels,” trans. author in Miłosz, The Collected Poems, 1931-1987 (Ecco, 1988).
Copyright © 1969 by Czesław Miłosz | Nguyễn Huy Hoàng dịch.