Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
cho Derek Walcott
Bởi chắc chắn, chẳng có gì khó khăn để hiểu
Sự phi thực tế của một khách vãng lai
Như chính chúng ta ngồi ở một trong nhiều cái bàn
Cũng nhợt nhạt như tấm vải phủ lên chúng.
Thời gian trong những sự gia giảm của nó
Chẳng làm bận tâm đến hai người kia chút nào.
Họ đứng cạnh nhau, quay mặt ra phố,
Mặc áo khoác trắng giống hệt nhau và nụ cười cố định,
Sẵn sàng cúi đầu xuống để đón
Nếu một người trong chúng ta qua cửa
Sau khi đọc thực đơn giá ngất ngưởng trên phố
Của nhiều dáng cúi gằm và những cổ áo dựng.
Charles Simic, “My Father Attributed Immortality to Waiters,” Night Picnic (Houghton Mifflin Harcourt, 2001).
Copyright © 2001 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.