Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Nó chưa bao giờ có tên,
Tôi cũng chẳng nhớ đã thấy nó thế nào.
Tôi mang nó trong túi áo
Như một cái cúc bị đứt
Chỉ trừ nó chẳng phải cúc.
Những phim kinh dị,
Những quán cà phê thâu đêm,
Những phòng bar
Và những sảnh bi-a tối,
Trên những con phố mưa dầm.
Nó sống một đời thầm lặng, không đáng kể
Như một cái bóng trong mơ,
Một thiên thần trên ghim,
Và rồi biến mất.
Năm tháng trôi qua với một dãy
Những nhà ga không tên,
Cho đến khi có người bảo tôi nó đây!
Và một thằng ngốc như tôi,
Tôi nhảy xuống một sân ga vắng
Không thị trấn nào trong tầm mắt.
Charles Simic, “Description of a Lost Thing,” My Noiseless Entourage (Houghton Mifflin Harcourt, 2005).
Copyright © 2005 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.