Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

“Những lời bạt” – Mark Strand

Mark Strand (1934–2014) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải thơ Rebekah Johnson Bobbitt năm 1992, giải thơ Bollingen năm 1993, giải Pulitzer cho thơ năm 1999, và giải Wallace Stevens năm 2004, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ từ năm 1990 đến năm 1991.

Những lời bạt

                    1

Những đàn chó hoang lang thang các phố của những kẻ siêu giàu,
tìm những mảnh vụn có thể đã được một đầu bếp chu đáo
hay một người giúp việc nhân hậu ném ra. Chim bay đến
từ khắp mọi nơi, đi lên, đi xuống và từ bên này sang bên kia.
Ở phía xa, đằng sau những ngôi biệt thự trát vữa
với những mảnh sân và những hồ bơi, đằng sau nghĩa trang
với các thiên thần cẩm thạch, gần như vô hình trước mắt thường,
một người leo lên một vách đá, rồi dừng và quay lại, và
há miệng ra để hét, nhưng khi những tiếng hét truyền đến
chúng yếu ớt và lạnh lẽo, không khác gì tuyết
cứ mãi rơi trong đêm không gió.

                    2

Họ vội vã chạy khỏi nhà để đón mùa xuân,
rồi chạy đến cầu tàu để nhìn vào lưng những đàn cá,
dài và lấp lánh, rồi đến chuồng ngựa để xem
những con ngựa lông mượt, thở ra khói. Không gì có thể ngăn họ
khỏi niềm vui của họ, kể cả cơn bão đang tụ lấy sức mạnh
ở đằng Tây hay những quả bom nổ ở đằng Đông;
hạnh phúc của họ là hạnh phúc của một thời đại khác. Đột nhiên,
một người phụ nữ xuất hiện trên bãi biển và nói chốc nữa
cô sẽ hát. “Chốc nữa cô ấy sẽ hát,” đám đông
đang tụ lại thì thầm. “Chốc nữa cô ấy sẽ hát,” tôi nói
với chính mình khi tỉnh dậy. Rồi tôi đến cửa sổ
và một dòng sông những người già cầm gậy và đèn pin
đang nhích dần qua bóng tối đến biển.

                    3

Hai mươi con quạ đậu trên các cành của một cây du.
Không khí trong đến mức người ta có thể nhìn lên
thung lũng rộng lớn của các cánh đồng vá đến thị trấn kế bên
nơi một đoàn tàu nhả ra một dải hơi nước
khởi hành từ một nhà ga nhỏ bằng gỗ. Ít phút sau,
một người đàn ông bước lên sân ga, chờ đợi, rồi nhấc bổng
cái va li của anh ta lên đầu và ném nó xuống đường ray.
“Thế là xong,” anh ta nói, và quay lưng bước đi.
Những con quạ đã bay đi, trời lạnh, và ở phía trước
những cái bóng dài, gió tốc, quất qua mặt đất an phận.

Mark Strand, “Afterwords,” Man and Camel (Knopf, 2006). This poem was first published in The New Yorker (August 7, 2006 Issue).

Copyright © 2006 by Mark Strand | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on May 13, 2021 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: