Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Cách mi ngồi ở bàn bếp
Khiến mi trông như đang nhìn xuống chân
Hoặc đang tính nước cờ tiếp theo
Trên bàn cờ vô hình.
Nói thật, mi không làm cả hai.
Lúc ấy là bảy giờ sáng.
Mi đang chờ một tia nắng
Để sưởi ấm đôi chân lạnh cóng,
Hoặc vợ mi đảo vào ngái ngủ
Trong chiếc áo choàng tắm sờn xanh,
Và với xuống tóc chờm qua mắt
Lấy tờ báo đã trượt ra khỏi tay mi
Với cái tít và một bức ảnh lớn,
Và cứ thế, cúi xuống, đọc
Chăm chú, chiếc áo tắm từ từ bung ra,
Cặp vú lủng lẳng và đám lông mu đen
Vẫn ướt giấc ngủ đi vào trọn tầm mắt,
Bằng cái giọng thầm thì rùng rợn.
Charles Simic, “The Headline,” My Noiseless Entourage (Houghton Mifflin Harcourt, 2005).
Copyright © 2005 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.