Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Tôi gặp rồi. Ở một đám tang
Kéo váy xuống che đầu gối
Trong lúc vô tình
Cho chúng tôi thấy cái khe ngực
Xuống tận đầu núm vú.
Một người hoàn toàn lạ, loạng choạng trên gót,
Tìm lối ra
Trong khi những người đến viếng tụ tập
Nhìn cặp mông
Hau háu.
Các ứng viên tổng thống
Sẽ tiếp tục nói dối người dân
Trong lúc chúng ta ngồi đây, cúi đầu.
Hận thù mới sẽ quét qua trái đất
Nhanh hơn bão.
Lũ chuột cống sẽ sục sạo xung quanh
Các máy rút tiền sáng
Trong lúc chúng ta thở dài trước kẻ ra đi.
Và vẻ đẹp của cô sẽ sống, bất kể
Ai trong đám áo đen kia,
Những kẻ kỳ cựu của mỗi cuộc thức canh,
Mỗi cổng ngục và mỗi sự đóng đinh,
Lảm nhảm gì về sự thiếu nhã nhặn.
Cô Jones, cô sẽ an toàn
Với những kẻ mất ngủ. Cô sẽ chiến thắng
Nơi họ rót rượu trong chai
Bọc trong một chiếc khăn ăn trắng,
Ăn xúc xích với khoai tây áp chảo,
Và mắt nhòe đi nhớ
Cách cô đi qua cỗ quan tài mở,
Qua cái xác mũi hếch lên không trung,
Ngủ một giấc trưa dài.
Một con mèo nhỏ dễ thương một ông già nói,
Nhưng cô là ai?
Cô Jones, cuốn sổ tang tuyên bố.
Charles Simic, “Have You Met Miss Jones?” Walking the Black Cat (Houghton Mifflin Harcourt, 1996).
Copyright © 1996 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.