Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao nhiều giải thưởng văn học, trong đó có giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991. Ngoài thơ, ông cũng viết tiểu luận, một số vở kịch, và văn xuôi.
1
Ở Utica
các công dân
không muốn tự vệ
trong thị trấn một dịch bệnh bùng phát
của bản năng tự bảo tồn
ngôi đền tự do
đã biến thành một chợ trời
vị trưởng lão suy nghĩ
làm sao để không là trưởng lão
các công dân
không muốn tự vệ
họ tham gia các khóa học cấp tốc
dạy khuỵu gối
thụ động chờ kẻ thù
viết những bài phát biểu khúm núm
chôn cất vàng
họ may những lá cờ mới
trắng ngây thơ
họ dạy trẻ con nói dối
họ đã mở những cánh cổng
mà qua đó bây giờ đi vào
một cột cát
ngoài đó ra như thường lệ
giao thương và giao cấu
2
Ông Cogito
muốn đứng thẳng
đối diện với tình hình
nó có nghĩa
là nhìn thẳng
vào mắt số phận
như Cato Trẻ
nhìn Các cuộc đời
tuy nhiên ông không có
một thanh kiếm
hay cơ hội
gửi gia đình ra nước ngoài
do đó ông chờ đợi như những người khác
đi quanh phòng không ngủ
bất chấp lời khuyên của các nhà khắc kỷ
ông muốn có một cơ thể kim cương
và một đôi cánh
ông nhìn qua cửa sổ
khi mặt trời của nền cộng hòa
sắp lặn
chẳng còn mấy cho ông
thật ra chỉ còn
lựa chọn tư thế
mà ông muốn chết
lựa chọn cử chỉ
lựa chọn lời cuối
chính vì thế ông không nằm
xuống giường
để tránh
nghẹt thở trong giấc ngủ
đến cùng ông muốn
đứng đối diện với tình hình
số phận nhìn mắt ông
ở chỗ cái đầu ông
từng ở
Zbigniew Herbert, “Mr. Cogito on Upright Attitudes,” Mr. Cogito, trans. Bogdana and John Carpenter (Ecco Press, 1993).
Copyright © 1974 by Zbigniew Herbert | Nguyễn Huy Hoàng dịch.