Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Ngài đã chần chừ quá lâu,
Ôi Chúa ơi, về những tên điên
Đang cai trị thế giới. Tầm với của chúng thì dài,
Và những cái móng vuốt sắc nhọn có thể đã làm ngài sợ.
Một trong số chúng vừa mới phủ một cái bóng qua tôi.
Ngày se lạnh. Tôi đung đưa
Giữa nỗi sợ và nỗi giận không lời
Trong góc phòng ngủ của con trai tôi.
Tôi đã tận mắt tìm ngài, người mà tôi không tin.
Ngài bận rộn làm cho những bông hoa xinh đẹp,
Lũ cừu con chạy theo mẹ của chúng,
Hay có lẽ người không làm cả thế?
Đó là mùa xuân. Những kẻ giết người thì đầy quyết tâm
Và lên tinh thần, và các giáo sĩ của ngài
Thì ở ngay bên họ, đảm bảo
Lời trối của chúng tôi không có một lời rủa lên ngài.
Charles Simic, “Psalm,” A Wedding in Hell (Houghton Mifflin Harcourt, 1994).
Copyright © 1994 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.