Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Lười là nhất. Nằm dài trên ghế sofa
Trong một chiếc áo choàng Trung Hoa
Với cửa sổ mở ra trong cái nóng,
Những cơn gió lay động những chiếc lá.
Những con ruồi ngủ gật trên trần nhà.
Sự im lặng mướt mát của một buổi chiều hè,
Giống như nổi, ngửa lưng
Nhắm mắt trên cái ao nào đó
Bồng bềnh hoa súng,
Hít mùi hương khi chúng rúc lại gần.
Ánh sáng và bóng râm vờn giỡn
Trên trần, những chiếc lá thở dài một lần—
Rồi không cả thế. Sự mê man
Hùng tráng. Chỉ cựa mình lúc nửa đêm
Để bật lên chiếc đèn vàng.
Charles Simic, “The Secret of the Yellow Room,” Night Picnic (Houghton Mifflin Harcourt, 2001). This poem was first published in The New Yorker (December 20, 1999 Issue).
Copyright © 2001 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.