Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Người đàn bà điên cứ đi đánh dấu X
Bằng một mẩu phấn học sinh
Lên lưng của những cặp đôi không ngờ,
Nắm tay nhau, hướng về nhà.
Đó là mùa đông. Trời đã tối.
Không thể thấy gương mặt của mụ
Quấn chăn lên người và trông lén lút.
Mụ đi như gió cuốn, như cánh quạ.
Viên phấn hẳn là một đứa trẻ cho mụ.
Ta cứ mãi tìm cậu trong đám đông,
Nghĩ cậu rất nhợt nhạt, rất nghiêm túc,
Với một mẩu đá phiến đen trong túi.
Charles Simic, “Early Evening Algebra,” Unending Blues: Poems (Houghton Mifflin Harcourt, 1986). This poem was first published in The New Yorker (January 6, 1986 Issue).
Copyright © 1986 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.