Jorge Luis Borges (1899–1986) là một nhà văn và nhà thơ người Argentina, một nhân vật chủ chốt trong nền văn chương tiếng Tây Ban Nha với những tác phẩm đã trở thành điển phạm của châu Mỹ Latin trong thế kỷ XX. Sách của ông bắt đầu được dịch và xuất bản rộng rãi ở Mỹ và châu Âu sau khi ông được trao giải Prix International cùng Samuel Beckett năm 1961. Danh tiếng quốc tế của ông cũng được củng cố bởi các giải de Cervantes năm 1969 và giải Jerusalem năm 1971, bên cạnh sự bùng nổ của các nhà văn Mỹ Latin thuộc thế hệ sau trong những năm 1960 và 1970.
Hãy lật trong miệng tôi câu thơ Tây Ban Nha
Để nói những gì nó đã luôn luôn nói
Từ thời tiếng Latin của Seneca: cái phán quyết
Khủng khiếp rằng mọi thứ đều thuộc về giun đất.
Lật, để cất tiếng hát ca tụng tro nhạt,
Những xa hoa của cái chết và chiến thắng
Của nữ hoàng đại ngôn, kẻ bước trên
Những biểu ngữ của hư vinh phù phiếm.
Không. Những gì ban phước cho đất sét thân tôi
Tôi sẽ không phủ nhận như một kẻ hèn nhát.
Tôi biết một thứ không tồn tại. Đó là sự quên lãng;
Tôi biết trong vĩnh cửu nó tồn tại và cháy,
Những thứ quý giá và vô số tôi đã mất:
Lò rèn ấy, mặt trăng ấy, và buổi chiều hôm ấy.
Jorge Luis Borges, “Ewigkeit,” El otro, el mismo (Emecé Editores, 1964).
Copyright © 1964 by Jorge Luis Borges | Nguyễn Huy Hoàng dịch.