Czesław Miłosz (1911–2004) là nhà văn, nhà thơ, và dịch giả người Ba Lan. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1978 và giải Nobel văn chương năm 1980.
—trại người thất nghiệp ở Levallois-Perret, 1935
Chúa ơi, xin hãy thương xót cho Levallois,
Hãy nhìn dưới những cây dẻ bị tẩm độc khói,
Ban một giây hạnh phúc cho kẻ say và kẻ yếu đuối,
Chúa ơi, xin hãy thương xót cho Levallois.
Cả ngày họ ăn trộm và họ chửi bới,
Giờ họ liếm vết thương trên chiếc giường của họ,
Và khi màn đêm buông xuống Paris
Họ giấu mặt vào những bàn tay trộm cắp:
Chúa ơi, xin hãy thương xót cho Levallois.
Họ đã tuân theo các điều răn của Ngài hằng ngày,
Họ gặt lúa mì, bới than dưới lòng đất.
Và hơn một lần họ tắm mình trong máu anh em
Thì thầm tên Chúa Giêsu và Đức Mẹ Maria.
Từ quán rượu những lời lắp bắp vô nghĩa tuôn ra.
Đó là khúc ca ca ngợi Ngài của họ.
Trong bùn đất và dưới đáy biển sâu,
Họ đã chết trong bụi, dưới tuyết và dưới nắng.
Chính họ đã nâng Ngài lên trên bản thân họ,
Bàn tay họ chạm khắc khuôn mặt Ngài.
Hãy chiếu cố nhìn xuống các linh mục trung thành,
Ban cho họ niềm vui của bàn ăn và giường ngủ.
Hãy xóa bỏ những dấu nung của tội lỗi và bệnh tật,
Mang tự do. Và dẫn họ đến thành Sodom.
Hãy để họ trang trí nhà cửa bằng những vòng hoa.
Hãy để họ cách sống và chết nhẹ nhàng hơn.
Bóng tối. Sự im lặng. Một cây cầu xa ngâm nga.
Gió luồn qua những hàng cây của Cain.
Trên hư vô trái đất, trên bộ lạc loài người
Không lòng thương xót cho Levallois.
Wilno, 1936
Czesław Miłosz, “Ballad of Levallois,” The Collected Poems, 1931-1987, trans. author and Robert Hass (Ecco Press, 1988).
Copyright © 1945 by Czesław Miłosz | Nguyễn Huy Hoàng dịch.