Adam Zagajewski (1945–2021) là nhà thơ, nhà văn, nhà tiểu luận người Ba Lan. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 2004 và giải Heinrich Mann năm 2015.
Tsvetan sẽ dẫn chương trình
Tôi ngồi với Charles
trong một quán cà phê nhỏ, trong im lặng, hơi
bứt rứt trước một buổi đọc công khai
những bài thơ của chúng tôi, thứ lúc nào cũng có vẻ
bất lực ở những lúc như vậy—bạn không bao giờ biết,
liệu người nghe, nếu có ai đến, có sẵn sàng
quên đi bản thân họ
Và liệu hai người chúng tôi có khơi dậy
sự đối đầu mà người xưa
gọi một cách cao quý là agon,
dẫu nó hiếm khi nào cao quý
ngày nay, gần đây
(thậm chí cũng không cả ngày ấy)
Chúng tôi không nói gì, liếc đồng hồ;
mỗi người lạc ở một thành phố khác nhau,
một tuổi thơ khác, một gia đình khác
Ngay sau đó loa bắt đầu phát
các bài hát của Billie Holiday—bà hát
từ cõi bất tử, không nỗi sợ
Nhưng không, không hẳn, nỗi sợ của bà giờ đã
được định hình, được tinh chế hoàn hảo
Giờ là tháng Giêng, tuyết ướt rơi
Nó bóp nghẹt âm thanh và màu sắc
Nó che đi những khuyết điểm
của một thành phố khác, che giấu sự nhỏ nhặt của nó—
Cả hai người đã khuất từ lâu
Tôi trở lại với khoảnh khắc nhiều năm trước
không phải từ nỗi hoài niệm, mà bởi
giờ tôi mới bắt đầu thấy
rằng đây là một khoảnh khắc của tình anh em
Tình anh em im lặng, thứ sống sót
bất chấp tất cả
Theo chương trình cố định
và giao thức được chấp nhận
chúng ta đứng trước đám đông nhỏ
Chúng ta bắt đầu đọc
và sức mạnh trở lại
và chúng ta trở thành những người đầy tớ của thơ,
xưa hơn chúng ta và trẻ hơn,
toàn năng và bất lực
Adam Zagajewski, “Poetry Reading,” trans. Clare Cavanagh, The New Yorker (September 13, 2021 Issue).
Copyright © 2021 by Adam Zagajewski | Nguyễn Huy Hoàng dịch.