Czesław Miłosz (1911–2004) là nhà văn, nhà thơ, và dịch giả người Ba Lan. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1978 và giải Nobel văn chương năm 1980.
Kể từ lúc đó khi trong ngôi nhà có mái hiên thấp
Một bác sĩ thị trấn cắt dây rốn
Và những quả lê lốm đốm mốc trắng
Nghỉ trong những cái tổ cỏ dại um tùm,
Tôi đã ở trong bàn tay con người. Họ có thể bóp nghẹt
Tiếng thét đầu đời của tôi, dùng bàn tay khổng lồ siết chặt
Cái cổ họng bất lực khơi dậy sự dịu dàng của họ.
Từ họ tôi nhận được tên của các loài cây và các loài chim,
Tôi đã sống ở xứ sở của họ không quá cằn cỗi,
Không quá màu mỡ, với một cánh đồng, một đồng cỏ,
Và nước trong con thuyền neo đậu sau nhà kho.
Quả thật những bài học của họ đã gặp một rào cản
Sâu trong bản thân tôi và ý chí của tôi thì tối,
Không hẳn tuân theo những ý định của tôi hay họ.
Những người khác mà tôi không biết hoặc chỉ biết tên,
Họ đi lại trong tôi và tôi, kinh hãi,
Nghe thấy, bên trong mình, những căn phòng khóa
Mà người ta không nên dòm vào qua lỗ khóa.
Họ không nhiều ý nghĩa với tôi—Kazimir, Hrehory
Hay Emilia hay Margareta.
Nhưng tôi phải một mình diễn lại
Mọi sai sót và tội lỗi của họ. Điều đó làm tôi nhục nhã.
Đến mức tôi muốn hét lên: các người phải chịu trách nhiệm
Vì tôi không được là cái tôi muốn mà phải là cái tôi là.
Nắng sẽ rơi trong cuốn sách của tôi xuống Tội Nguyên tổ.
Và hơn một lần, khi buổi chiều rầm rì trên bãi cỏ,
Tôi tưởng tượng hai người bọn họ, với tội lỗi của tôi,
Giẫm lên một con ong dưới cây táo ở Eden.
Montgeron, 1957
Czesław Miłosz, “Lessons,” trans. author, Selected Poems (Seabury Press, 1973).
Copyright © 1962 by Czesław Miłosz | Nguyễn Huy Hoàng dịch.