Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Vào thời của cụ ngoại tôi,
Người ta chỉ cần có một cây chổi
Để đi khắp chốn
Và đuổi theo một con ngỗng trên trời.
*
Những vì sao biết hết,
Nên ta cố đọc tâm trí chúng.
Chúng ở xa thế kia,
Chúng ta vẫn chọn thì thầm khi chúng có mặt.
*
Ôi Cynthia,
Hãy mang chiếc đồng hồ mất kim
Đi một chuyến.
Lấy cho anh một phòng ở Khách sạn Vĩnh cửu
Nơi Thời gian thi thoảng thích ghé thăm.
*
Hãy đến đây, tình nhân của những góc tối,
Bầu trời nói,
Và ngồi vô một trong những góc tối của ta.
Có những số không nhỏ ngon hết sảy
Trên đĩa đậu phộng đêm nay.
Charles Simic, “Autumn Sky,” The Voice at 3:00 A.M. (Houghton Mifflin Harcourt, 2006).
Copyright © 2002 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.