Louise Glück (1943–) là nhà thơ người Mỹ. Bà được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1993, giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 2014, và giải Nobel văn chương năm 2020.
Hãy nhìn lên ánh sáng của đèn lồng.
Anh không thấy sao? Sự êm đềm của bóng tối
là cái hãi hùng của Bầu trời.
Chúng ta đã xa nhau quá lâu, bị tách ra quá đau đớn.
Làm sao anh có thể mơ,
có thể thôi nhìn? Em nghĩ anh chắc hẳn đang mơ,
khuôn mặt anh đầy sự mong đợi dịu dàng.
Em cần phải đánh thức anh, để nhắc anh rằng không có một tương lai.
Chính vì thế mà ta tự do. Và giờ một sự yếu đuối nào đó trong em
đã được chữa khỏi mãi mãi, nên em không thấy bị buộc
phải nhắm mắt lại, quay trở lại, sửa lại—
Bãi biển lặng yên; biển, được tẩy sạch cái cuộc sống dư thừa của nó,
mờ đục, như đá. Trên những gò đất, trong các cụm thực vật,
chim biển ngủ trên cầu tàu. Nhàn, những tên sát thủ—
Anh đã mệt; em có thể nhìn thấy điều đó.
Cả hai chúng ta đều mệt; chúng ta đã diễn một vở kịch vĩ đại.
Ngay cả tay ta lạnh, những bàn tay đã như củi mồi.
Quần áo ta vương trên cát; lạ thay,
chúng đã chưa bao giờ hóa thành tro bụi.
Em phải nói với anh cái em học được, rằng giờ em biết
chuyện gì xảy ra với những kẻ mơ.
Họ không cảm thấy khi họ thay đổi. Một ngày
họ dậy, họ mặc, và họ đã già nua.
Đêm nay em không sợ
cảm nhận những cuộc cách mạng. Làm sao anh muốn giấc ngủ
khi dục vọng cho anh sự yên bình?
Anh giống em đêm nay, một trong những kẻ may mắn.
Anh sẽ có cái anh muốn. Anh sẽ có sự lãng quên.
Louise Glück, “Night Song,” The Triumph of Achilles (Ecco Press, 1985). This poem was first published in The New Yorker (October 24, 1983 Issue).
Copyright © 1985 by Louise Glück | Nguyễn Huy Hoàng dịch.