Người đẹp ơi, với tôi em đừng hát
Những khúc hát xứ Gruzia buồn rầu:
Chúng nhắc tôi về một cuộc đời khác
Và một bến bờ đã xa tận từ lâu.
Ôi! giai điệu của em tàn nhẫn
Chúng nhắc tôi về thảo nguyên xưa,
Và màn đêm – và dưới trăng những nét
Người con gái tội nghiệp, xa xăm!…
Cái hình bóng thân thương và định mệnh,
Gặp em, tôi chừng đã quên đi;
Nhưng em hát – và trước tôi lại hiện
Trong hình dung cô gái ấy về.
Người đẹp ơi, với tôi em đừng hát
Những khúc hát xứ Gruzia buồn rầu:
Chúng nhắc tôi về một cuộc đời khác
Và một bến bờ đã xa tận từ lâu.
Aleksandr Pushkin, “Не пой, красавица, при мне” (1828).
Nguyễn Huy Hoàng & Phạm Hà Anh dịch.