Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Cái tôi cần là một con lợn và một thiên thần.
Con lợn để chúi mũi vào cái xô hổ lốn,
Thiên thần để gãi lưng con lợn
Và nói những điều ngọt ngào vào tai.
Con lợn biết điều gì chờ đợi nó.
Hãy cho nó hy vọng, đứa trẻ thiên thần,
Với cái sự vĩnh cửu gì gì.
Đừng có đi ngắm nghía bản thân
Trong con dao của gã đồ tể
Như thể đó là gương của một cô gái điếm,
Hay chọc nó bằng một chiếc tạp dề dính máu
Bằng cách giơ nó qua đầu gối.
Con lợn đã dừng ăn
Và đứng giữa chúng ta nghĩ.
Mào của con gà trống sáng rực
Trong bóng tối ban mai.
Nó không gáy nhưng mắt nó hừng hực
Khi nó khệnh khạng bước qua sân.
Charles Simic, “To Think Clearly,” Hotel Insomnia (Houghton Mifflin Harcourt, 1992).
Copyright © 1992 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.