Paul Celan (1920–1970) là nhà thơ, dịch giả người Rumani. Viết chủ yếu bằng tiếng Đức, ông trở thành một trong những nhà thơ lớn nhất thời hậu Thế chiến thứ II của ngôn ngữ này.
Chín là cái miệng trong biển,
những lời của nó buổi tối lặp lại ở đây
trước mặt những đất liền.
Nó lặp lại chúng lầm bầm
với môi đỏ thời gian.
Miệng, rấm bởi biển,
bởi biển, nơi cá ngừ bơi
trong sáng,
tỏa sáng từ loài người.
Bạc của cá ngừ mà tia sáng đâm vào,
bạc gương của cá ngừ:
sáng lên cho đôi mắt
cái thứ hai, cái hào quang lang thang
của trán.
Bạc và bạc.
Bạc kép của sâu.
Hãy chèo những con thuyền đến đó,
người anh em.
Hãy quăng những tấm lưới vào đó,
người anh em.
Kéo nó lên,
ném nó vào những ngôi nhà chúng ta,
ném nó lên những chiếc bàn chúng ta,
ném nó vào những cái đĩa chúng ta –
Hãy xem, môi chúng ta mọng lên,
như buổi tối chúng cũng đỏ thời gian,
lầm bầm chúng cũng –
và cái miệng từ biển
đã trồi lên
cho nụ hôn vô tận.
Paul Celan, “Mit zeitroten Lippen,” Von Schwelle zu Schwelle (Deutsche Verlags-Anstalt, 1955).
Copyright © 1954 by Paul Celan | Nguyễn Huy Hoàng dịch.