Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao nhiều giải thưởng văn học, trong đó có giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991. Ngoài thơ, ông cũng viết tiểu luận, một số vở kịch, và văn xuôi.
1
Trong một buổi nhạc pop
ông Cogito nghĩ
về thẩm mỹ của tiếng ồn
một ý tưởng tự nó
khá hấp dẫn
là một vị thần
tức là giáng sấm sét
hoặc ít hơn về mặt thần học
nuốt ngôn ngữ của các nguyên tố
thay Homer
bằng một trận động đất
thay Horace
bằng một trận đá lở
móc khỏi ruột
cái ở trong ruột
nỗi sợ và đói
phơi ra con đường
của ăn
phơi ra con đường
của thở
phơi ra con đường
của ham muốn
chơi trên cổ họng đỏ
những bản tình ca điên cuồng
2
cái khó là
một tiếng thét tránh khỏi hình thức
thì nghèo nàn hơn một giọng nói
có lên
có xuống
tiếng thét chạm vào im lặng
nhưng qua sự khàn
không phải qua ý muốn
miêu tả sự im lặng
nó tối rực rỡ
vì sự không nên lời
nó khước từ cái nhẹ của hài hước
vì không biết nửa tông
nó như lưỡi dao cắm vào bí ẩn
nhưng nó không bọc mình
quanh bí ẩn
không nhận ra những hình thù của nó
bày tỏ sự thật của cảm xúc
từ một khu bảo tồn thiên nhiên
tìm kiếm một thiên đường đã mất
trong khu rừng mới của trật tự
cầu nguyện một cái chết dữ dội
và cái đó sẽ được ban
Zbigniew Herbert, “Mr. Cogito and Pop,” Mr. Cogito, trans. Bogdana and John Carpenter (Ecco Press, 1993).
Copyright © 1974 by Zbigniew Herbert | Nguyễn Huy Hoàng dịch.