Czesław Miłosz (1911–2004) là nhà văn, nhà thơ, và dịch giả người Ba Lan. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1978 và giải Nobel văn chương năm 1980.
Nếu không có Trần gian, liệu có Địa ngục?
Các dụng cụ tra tấn là nhân tạo:
Dao nhà bếp, dao phay, khoan, dụng cụ thụt rửa.
Và các khí cụ để tạo ra tiếng ồn gớm ghiếc.
Trombone, trống, sáo cơ, đàn hạc
Với một kẻ bị nguyền rủa tội nghiệp mắc trên dây.
Nước Địa ngục đông cứng dưới cái lạnh của mùa đông vĩnh cửu.
Các mít tinh và diễu hành quân đội trên băng
Dưới vầng khói đen và đỏ máu của các thành phố cháy.
Lửa bùng ra cửa sổ—không phải tia lửa, những hình người,
Nhỏ và đen, bay ra, rồi rơi xuống một vực thẳm.
Quán rượu bẩn với những chiếc bàn què. Đám đàn bà
Quàng khăn rẻ tiền, có thể mua bằng một cân thịt,
Cùng với vô số kẻ tay sai nhộn nhịp,
Khéo léo, bài bản trong món nghề của chúng.
Vậy có thể ước đoán rằng nhân loại tồn tại
Là để cung cấp và lấp đầy Địa ngục,
Mà bản chất là thời đoạn. Còn lại,
Các thiên đường, vực thẳm, các thế giới xoay tròn, chỉ lóe lên thoáng chốc.
Thời gian ở Địa ngục sẽ không dừng. Nó là nỗi sợ cùng sự buồn chán
(Điều, suy cho cùng, xảy ra). Và chúng ta, nhẹ dạ,
Luôn luôn theo đuổi và luôn luôn hy vọng,
Phù du, như những điệu nhảy và những chiếc váy,
Ta hãy cầu được tha không phải bước vào
Một tình cảnh vĩnh viễn.
Czesław Miłosz, “The Garden of Earthly Delights: Hell,” Facing the River, trans. author and Robert Hass (Ecco Press, 1995).
Copyright © 1995 by Czesław Miłosz | Nguyễn Huy Hoàng dịch.