George Herbert (1593–1633) là nhà thơ người Anh.
Tình yêu đón tôi. Song tâm hồn tôi thu lại
Vì vướng bụi trần, tội lỗi.
Nhưng Người mắt tinh, quan sát thấy tôi ngần ngại
Từ bước chân đầu vào lối,
Đến gần tôi hơn, và Ngài dịu dàng hỏi nhỏ,
Liệu điều gì tôi không có.
Một vị khách, tôi đáp, xứng đáng ở đây. Tình yêu
Nói, Anh sẽ là người đó.
Tôi, kẻ không tốt, kẻ vô ơn? Than ôi,
Tôi không thể nhìn Người nữa.
Tình yêu nắm lấy tay tôi, và mỉm cười đáp,
Còn ai, ngoài ta, tạo ra đôi mắt?
Đúng thế, nhưng tôi làm chúng đã hoen: cứ để nỗi thẹn
Của tôi đến nơi đáng đến.
Và anh không biết, tội lỗi ai gánh trên lưng?
Vậy thưa, tôi xin hầu việc.
Anh hãy ngồi xuống, Ngài nói, và dùng bữa ăn:
Nên tôi đã ngồi và nếm.
George Herbert, “Love (III),” The Temple, Sacred Poems and Private Ejaculations (1633).
This poem is in the public domain | Nguyễn Huy Hoàng dịch.