Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

“Đâu rồi vùng nước thời thơ ấu?” – Mark Strand

Mark Strand (1934–2014) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải thơ Rebekah Johnson Bobbitt năm 1992, giải thơ Bollingen năm 1993, giải Pulitzer cho thơ năm 1999, và giải Wallace Stevens năm 2004, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ từ năm 1990 đến năm 1991.

Đâu rồi vùng nước thời thơ ấu?

Có thấy nơi những ô cửa sổ bít lại,
nơi ván tường tỏa sáng trong nắng và không khí muối
và những viên ngói át phan trên mái đã bong tróc hoặc rơi ra,
nơi những bậc cúc mắt bò trôi trên một biển cỏ?
Đấy là nơi để bắt đầu.

Hãy bước vào vương quốc của mục ruỗng,
ngửi cái mùi thạch cao ẩm ướt, bước qua tấm kính vỡ,
những túi bụi, những mảnh giẻ, những tàn dư lấm lem của tấm nệm,
nhìn cái bếp và bồn rửa rỉ sét, nhìn vết ố hình chữ nhật
trên bức tường nơi từng treo Gulf Stream của Winslow Homer.

Đến căn phòng nơi bố mẹ mi
từng thả mình trong sự trôi giạt và cao độ của tình yêu,
và nghe, nếu có thể, tiếng giường họ cót két,
sau đó đi đến nơi mà mi đã trốn.

Đến phòng mi, đến mọi căn phòng mi từng thở không khí lạnh, ẩm,
đến tất cả những nơi không mong muốn nơi xuân, hè, thu, đông,
dường như cùng là một mùa không mong muốn, nơi mọi cái cây mà mi biết
đã chết, và những cây khác đã mọc lên. Ghé thăm cái nơi kia
mà hầu như mi không nhớ, ngôi nhà kia khuất nửa.

Nhìn hai con chó lao vào tầm mắt. Khi mi đi,
chúng sẽ tắt, ngúm trong ánh sáng chói của một ngọn đèn trước kia.
Thăm những người hàng xóm trong khu; ông tưới bãi cỏ,
bà ngồi trên hiên, nhưng chẳng bao lâu.
Khi mi nhìn lại họ không còn ở đó.

Cứ đi trở lại, trở lại cánh đồng, bằng phẳng và phong bế trong sương.
Ở phía bên kia, một người đàn ông và một người đàn bà đang đợi;
họ đã trở lại, mẹ mi trước khi bà xám xịt,
cha mi trước khi ông trắng toát.

Giờ hãy nhìn lạch North West Arm, nó tỏa sáng một màu xanh hoàng hôn.
Nhìn ánh sáng trên cỏ, một chiếc lá cháy, đám mây
rực hồng. Mi đã sắp đến đó, trong giây lát thôi bố mẹ mi
sẽ biến mất, để lại mi dưới ánh sáng của một ngôi sao đã tắt,
dưới bóng tối của một ngôi sao mới sinh. Bây giờ là lúc.

Giờ mi sáng chế ra con thuyền của xác thịt mi và hạ nó xuống nước
và trôi giạt trong sóng dần, trong thứ muối nhọc nhằn.
Giờ mi nhìn xuống. Vùng nước của tuổi thơ ở đó.

Mark Strand, “Where Are the Waters of Childhood?,” The Late Hour (Atheneum, 1978). This poem was first published in The New Yorker (December 12, 1977 Issue).

Copyright © 1977 by Mark Strand | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on January 22, 2022 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: