Jorge Luis Borges (1899–1986) là một nhà văn và nhà thơ người Argentina, một nhân vật chủ chốt trong nền văn chương tiếng Tây Ban Nha với những tác phẩm đã trở thành điển phạm của châu Mỹ Latin trong thế kỷ XX. Sách của ông bắt đầu được dịch và xuất bản rộng rãi ở Mỹ và châu Âu sau khi ông được trao giải Prix International cùng Samuel Beckett năm 1961. Danh tiếng quốc tế của ông cũng được củng cố bởi các giải de Cervantes năm 1969 và giải Jerusalem năm 1971, bên cạnh sự bùng nổ của các nhà văn Mỹ Latin thuộc thế hệ sau trong những năm 1960 và 1970.
Mê cung đã biến mất. Những hàng
bạch đàn ngăn nắp cũng đã biến mất,
những mái vòm của mùa hè và sự canh thức
của tấm gương không nghỉ, phản chiếu
từng biểu hiện của mỗi khuôn mặt con người,
từng sự phù du. Chiếc đồng hồ
chết, bụi kim ngân rối,
vọng lâu, những bức tượng ngớ ngẩn,
mặt kia của buổi chiều, tiếng chim ríu rít,
đài canh và sự nhàn nhã của đài phun nước,
đó là những thứ của quá khứ. Quá khứ?
Nếu không có khởi đầu và không có kết thúc,
nếu chờ chúng ta là một tổng vô hạn
của những ngày trắng và những đêm đen,
thì chúng ta đã là cái quá khứ mà chúng ta sẽ là.
Chúng ta là thời gian, dòng sông không thể chia,
chúng ta là Uxmal, là Carthage và những bức
tường sập của người La Mã, là cái công viên
đã mất mà những dòng này tưởng niệm.
Jorge Luis Borges, “Elegía de un parque,” Los conjurados (Alianza Editorial, 1985).
Copyright © 1985 by Jorge Luis Borges | Nguyễn Huy Hoàng dịch.