Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Cái bàn tròn này là của một người đàn bà
Từng gọi hồn những vị khách ma quái
Và truyền những thông điệp bí ẩn
Tới khách của bà, nắm tay nhau trong một vòng tròn,
Mặt được chiếu sáng lờ mờ dưới nến,
Mong nhìn thấy người thân yêu xuất hiện,
Hoặc ít nhất, nghe giọng nói thân thuộc
Chào họ lần nữa, tiết lộ một bí mật
Từ bên kia nấm mộ,
Khiến ai đó trong phòng bịt tai,
Một người khác nức nở,
Trong khi đằng sau những tấm rèm kéo dày,
Những bông tuyết đang bắt đầu rơi
Trong cái đêm lạnh lẽo, tối tăm và im lặng này,
Mỗi bông quyết tâm chôn một điều gì đó
Bất kể nhỏ thế nào, bất kể lớn ra sao.
Charles Simic, “The Medium,” The Lunatic: Poems (HarperCollins, 2015).
Copyright © 2015 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.